Hậu trường và chuyện vui nghề MC
Vài năm nay, Linh là người “giữ lửa” cho Văn
hóa-Sự kiện- Nhân vật. Nói ra hơi “kiêu” một chút nhưng thường tôi giải quyết
được những vấn đề liên quan đến nhân vật”, Linh nói về công việc của mình.
“Nghề nói đòi hỏi vậy, người nói ít quá thì phải
kích cho họ nói nhiều hơn, nói lạc đề thì kéo quay về bằng được. Chỉ có hai đối
tượng hơi khó xử lý: làm rất hay nhưng nói dở và làm hay “vừa vừa” nhưng nói
cao xa quá”, Linh thổ lộ.
Một lần, nhân vật của talk show là một họa sĩ có
tài. Mặc dù yêu thích các tác phẩm và cảm phục tài năng của ông nhưng khi
vào cuộc, thấy ông cứ luôn miệng: “Tôi có ý tưởng hay nhất”, “Thế giới biết đến
tôi”, “Tôi mà muốn có không gian này ở Paris là có ngay chứ đâu phải chỉ ở
Huế”… Thấy tình hình “nguy kịch”, Linh đành chủ động phản biện từ chính những
cảm nhận về tác phẩm của ông, về ông. May mắn, Linh cũng có thời gian dài sống
ở Pháp nên có những thông tin để đem ra trao đổi…

Biên tập viên Mỹ Linh của chương
trình “Văn hóa – Sự kiện – Nhân vật
Khi nhân vật… đòi uống bia
Không ít khán giả còn nhớ chương trình về nhạc sĩ
Trần Tiến cách đây chưa lâu. Trước khi phỏng vấn Trần Tiến, chị khá hồi hộp. Đã
một lần chị thực hiện chương trình về ông nhưng không thành công.
Lần ấy, vị nhạc sĩ nổi tiếng thích ngao du này
bỗng dưng đòi uống bia để nói chuyện cho đỡ nhạt. Thế nhưng kết quả câu chuyện
lại không nồng nàn. “Uống vào mồ hôi ra như tắm. Người phỏng vấn cũng chán mà
người trả lời lại mệt. Chương trình phát sóng, khán giả không chê bai nhưng tôi
thấy đây là cuộc phỏng vấn thất bại”, Mỹ Linh nhớ lại span style="color: rgb(17, 17, 17); text-align: justify;">, span style="color: rgb(17, 17, 17); text-align: justify;"> .
Cuộc phỏng vấn lần thứ hai mở đầu khá vất vả. Ông
nhạc sĩ nói như người nhà đài. Một lúc sau, nhạc sĩ bảo thèm bia, mới uống được
một ly mà đã phê, nói với Linh như nói với bạn ở quán nhậu, quên rằng camera
đang ghi hình. “Nếu lúc nào người nổi tiếng cũng muốn mọi người nhìn mình với
những điều tốt đẹp thì có lúc họ sẽ cảm thấy mệt mỏi. Họ thấy mình nên là mình.
Chắc nhạc sĩ Trần Tiến quyết định chia sẻ hết sau khi đã chán span style="color: rgb(17, 17, 17); text-align: justify;">, span style="color: rgb(17, 17, 17); text-align: justify;"> việc nói khéo và
biết đâu còn nhờ có cốc bia nữa chăng?”
Làm việc với các nghệ sĩ, sai sót thường xảy ra
là khách mời nói say sưa, quên cả thời lượng chương trình. Chỉ đến lúc vào
phòng dựng chương trình mới thấy vất vả. Có hôm, Linh ở phòng dựng từ 22 giờ
đến 7 giờ sáng hôm sau mới về đến nhà. Phòng thường dựng Văn hóa- Sự kiện- Nhân
vật có cả chiếu và chăn để lúc mệt có thể thiếp đi một lúc span style="color: rgb(17, 17, 17); text-align: justify;">, span style="color: rgb(17, 17, 17); text-align: justify;"> dậy lại dựng tiếp.
Thế mới nói công việc của một biên tập viên
không đơn thuần là nói, là xuất hiện trong áo quần sạch đẹp, môi son má phấn mà
nó cũng span style="color: rgb(17, 17, 17); text-align: justify;">, span style="color: rgb(17, 17, 17); text-align: justify;"> vắt kiệt sức lao động không kể nữ nhi hay nam giới.
Nhiều người cứ nghĩ từ những cuộc gặp gỡ với các
nhân vật, người dẫn chương trình dễ bị cuốn vào mối thâm giao mới. Linh
thú nhận, chị là người cổ điển trong suy nghĩ. “Đã yêu phải say đắm và vô điều
kiện. Là bạn phải tin cậy span style="color: rgb(17, 17, 17); text-align: justify;">, span style="color: rgb(17, 17, 17); text-align: justify;"> và không so đo. Tôi không thể gặp một người đàn ông
bất kỳ rồi lúng liếng làm duyên, cho số điện thoại, lên mạng chát hay nhắn tin
vô tội vạ như trào lưu bây giờ. Tôi cũng ít xây dựng mối quan hệ đôi bên
cùng có lợi rồi đặt cho nó cái “mũ” tình bạn”, Linh nói về quan điểm của span style="color: rgb(17, 17, 17); text-align: justify;">, span style="color: rgb(17, 17, 17); text-align: justify;"> mình.
Theo “Tiếp
thị và gia đình”