Người ta thường nói "người trẻ sống vì tương lai, người già sống vì quá khứ". Nhưng không phải vì vậy mà những người trẻ như chúng ta chỉ luôn hướng về ngày mai mà có thể dễ dàng quên đi những kí ức tươi đẹp của những ngày đã qua - những điều không bao giờ có thể tìm lại. Mới đây, bộ ảnh của một nhiếp ảnh gia trẻ đã mang đến những cảm xúc dạt dào về những ngày xưa cũ, những khoảnh khắc tuyệt vời đã qua mang tên "Thư gửi con gái".
Lấy ý tưởng vào dịp về quê một người bạn, "Thư gửi con gái" chính là những lời tâm sự rất mộc mạc, chân tình và đầy lòng yêu thương của chàng trai Nguyễn Trúc Lâm thông qua hình ảnh người cha và đứa con gái đáng yêu bên cạnh chiếc xe Cup 50 gắn liền với kí ức. Đó là một kí ức được tái hiện để khiến cô bé có thể cảm nhận được "vị" của hồi ức, là những khoảnh khắc mà người cha luôn muốn nhớ về.
Bộ ảnh không quá đầu tư về bối cảnh hay cách diễn xuất, mà nó ra đời bằng cảm xúc và những tự sự của chính Trúc Lâm muốn truyền lại về một thời quá khứ mà có lẽ những hình ảnh đó đã từng xuất hiện ít nhất trong hồi ức của chính bạn.
Mở đầu bức thư, người cha đã dành thời gian để chia sẻ cùng con về những bận rộn của cuộc sống. Cái nhìn thực tế về một cuộc sống nhàm chán của gia đình trong xã hội hiện đại, chúng rập khuôn và ngày càng trở nên nhàm chán. Đó cũng là lúc người cha chợt nhớ về những hồi ức trong tâm tưởng, những ngày thanh xuân ở miền quê sông nước. Có những thứ vật dụng mang khả năng kì diệu làm khơi dậy tất cả những nỗi niềm mà dường như chúng đã bị phủ mờ bởi lớp bụi thời gian, khiến ta vô tình quên mất sự tồn tại. Nhưng chỉ cần chợt nghĩ đến thôi, kí ức đã ùa về như dòng chảy mát lành dẫn người cha về những ngày xưa ấy.
"Thư gửi con gái,
Shinny con gái của ba à.
Cuộc sống giờ bộn bề quá phải không con ?, ba và mẹ làm việc suốt ngày, sáng đưa con đi học, chiều tối lại đón con về rồi đi ăn, đi công viên, đi trung tâm thương mại... Mọi thứ trở nên vô vị như bản nhạc nhàm nhán được tua đi nhiều lần.
Uh, cuộc sống giờ là thế đấy.
Trong lần về thăm Nội, chợt nhìn thấy chiếc cup 50 để trong góc nhà. Ba lặng người đứng nhìn thật lâu, ngắm mãi chiếc xe cũ kỹ tưởng chừng đã vứt đi. Trong thời khắc ấy, mọi ký ức tốt đẹp thời xa xưa chợt ùa về lúc nào không hay…"
Cùng ngồi lên chiếc xe chở đầy những kỉ niệm của ba.
Cô con gái trở thành cô dâu tí hon xinh xắn vô cùng trên chiếc xe mà cha đã từng chở mẹ nhiều năm về trước.
Có thể nói, chiếc Cup hệt như chiếc chìa khóa dẫn dắt mọi thứ của ngày xưa trở về vẹn nguyên trong tâm tưởng người cha. Chiếc xe ấy cũng đã gắn liền không chỉ với người cha trong bộ ảnh này mà còn với biết bao thế hệ người Việt Nam. Không ai có thể quên được hình ảnh chiếc Cup ở những thập niên 80s – 90s được xem là chiếc xe mà ai ai cũng hằng ao ước. Nó lại dẫn người cha về hình ảnh của đám cưới ngày ấy – một cột mốc mà cả đời này cha không thể quên được.
"Con gái của ba chắc không biết mẹ mặc chiếc áo cưới như thế nào đâu nhỉ? rồi bà con chòm xóm ăn cưới vui ra sao. Ngày trước cưới vui lắm con à, mọi thứ đều do mọi người trong gia đình làm hết…
…Cái đám cưới đơn sơ với cô dâu áo dài trắng - chú rể quần tây áo sơmi cùng chòm xóm láng giềng qua mừng, sao mà giản dị và ấm cúng biết bao."
Đám cưới đơn sơ, bình dị mà vô cùng đầm ấm, được người cha tái hiện như cái ngày cha hạnh phúc nhất đời.
Nghĩ về kí ức, người ta thường nhớ ngay đến tuổi thơ. Tuổi thơ của mỗi người đều mang một màu sắc khác nhau nhưng chắc chắn không thể thiếu những trò chơi dân dã rộn ràng tiếng cười.
Người ta thường nói "người trẻ sống vì tương lai, người già sống vì quá khứ". Nhưng không phải vì vậy mà những người trẻ như chúng ta chỉ luôn hướng về ngày mai mà có thể dễ dàng quên đi những kí ức tươi đẹp của những ngày đã qua - những điều không bao giờ có thể tìm lại. Mới đây, bộ ảnh của một nhiếp ảnh gia trẻ đã mang đến những cảm xúc dạt dào về những ngày xưa cũ, những khoảnh khắc tuyệt vời đã qua mang tên "Thư gửi con gái".
Lấy ý tưởng vào dịp về quê một người bạn, "Thư gửi con gái" chính là những lời tâm sự rất mộc mạc, chân tình và đầy lòng yêu thương của chàng trai Nguyễn Trúc Lâm thông qua hình ảnh người cha và đứa con gái đáng yêu bên cạnh chiếc xe Cup 50 gắn liền với kí ức. Đó là một kí ức được tái hiện để khiến cô bé có thể cảm nhận được "vị" của hồi ức, là những khoảnh khắc mà người cha luôn muốn nhớ về.
Bộ ảnh không quá đầu tư về bối cảnh hay cách diễn xuất, mà nó ra đời bằng cảm xúc và những tự sự của chính Trúc Lâm muốn truyền lại về một thời quá khứ mà có lẽ những hình ảnh đó đã từng xuất hiện ít nhất trong hồi ức của chính bạn.
Mở đầu bức thư, người cha đã dành thời gian để chia sẻ cùng con về những bận rộn của cuộc sống. Cái nhìn thực tế về một cuộc sống nhàm chán của gia đình trong xã hội hiện đại, chúng rập khuôn và ngày càng trở nên nhàm chán. Đó cũng là lúc người cha chợt nhớ về những hồi ức trong tâm tưởng, những ngày thanh xuân ở miền quê sông nước. Có những thứ vật dụng mang khả năng kì diệu làm khơi dậy tất cả những nỗi niềm mà dường như chúng đã bị phủ mờ bởi lớp bụi thời gian, khiến ta vô tình quên mất sự tồn tại. Nhưng chỉ cần chợt nghĩ đến thôi, kí ức đã ùa về như dòng chảy mát lành dẫn người cha về những ngày xưa ấy.
"Thư gửi con gái,
Shinny con gái của ba à.
Cuộc sống giờ bộn bề quá phải không con ?, ba và mẹ làm việc suốt ngày, sáng đưa con đi học, chiều tối lại đón con về rồi đi ăn, đi công viên, đi trung tâm thương mại... Mọi thứ trở nên vô vị như bản nhạc nhàm nhán được tua đi nhiều lần.
Uh, cuộc sống giờ là thế đấy.
Trong lần về thăm Nội, chợt nhìn thấy chiếc cup 50 để trong góc nhà. Ba lặng người đứng nhìn thật lâu, ngắm mãi chiếc xe cũ kỹ tưởng chừng đã vứt đi. Trong thời khắc ấy, mọi ký ức tốt đẹp thời xa xưa chợt ùa về lúc nào không hay…"
Cùng ngồi lên chiếc xe chở đầy những kỉ niệm của ba.
Cô con gái trở thành cô dâu tí hon xinh xắn vô cùng trên chiếc xe mà cha đã từng chở mẹ nhiều năm về trước.
Có thể nói, chiếc Cup hệt như chiếc chìa khóa dẫn dắt mọi thứ của ngày xưa trở về vẹn nguyên trong tâm tưởng người cha. Chiếc xe ấy cũng đã gắn liền không chỉ với người cha trong bộ ảnh này mà còn với biết bao thế hệ người Việt Nam. Không ai có thể quên được hình ảnh chiếc Cup ở những thập niên 80s – 90s được xem là chiếc xe mà ai ai cũng hằng ao ước. Nó lại dẫn người cha về hình ảnh của đám cưới ngày ấy – một cột mốc mà cả đời này cha không thể quên được.
"Con gái của ba chắc không biết mẹ mặc chiếc áo cưới như thế nào đâu nhỉ? rồi bà con chòm xóm ăn cưới vui ra sao. Ngày trước cưới vui lắm con à, mọi thứ đều do mọi người trong gia đình làm hết…
…Cái đám cưới đơn sơ với cô dâu áo dài trắng - chú rể quần tây áo sơmi cùng chòm xóm láng giềng qua mừng, sao mà giản dị và ấm cúng biết bao."
Đám cưới đơn sơ, bình dị mà vô cùng đầm ấm, được người cha tái hiện như cái ngày cha hạnh phúc nhất đời.
Nghĩ về kí ức, người ta thường nhớ ngay đến tuổi thơ. Tuổi thơ của mỗi người đều mang một màu sắc khác nhau nhưng chắc chắn không thể thiếu những trò chơi dân dã rộn ràng tiếng cười.
Gạt đi những bộn bề của xã hội, tâm hồn ba như trẻ lại khi chơi đùa cùng con gái.
Kết hợp cùng ý tưởng độc đáo và màu ảnh cũ mang phong cách vintage, tác giả bộ ảnh khiến mọi người phải ngỡ ngàng vì dường như họ đang được xem lại một cuốn album cũ những năm trước. Không chỉ có những nét đẹp hiện đại mà những gì thuộc về quá khứ và hoài niệm cũng mang lại được sự thu hút rất lớn. Bằng chứng chính là sự yêu thích, bình luận và chia sẻ của cư dân mạng về bộ ảnh "Thư gửi con gái".
Những giá trị của kí ức sẽ khiến chúng ta cảm nhận ra rằng mình đã thay đổi như thế nào để có được hôm nay. Còn bạn, bạn đã thay đổi như thế nào?