Hotline Vietskill (cơ sở Tp. Hà Nội)
0912 354 699
vietskill.mc@gmail.com
Hotline Vietskill 2 (cơ sở Tp. Hà Nội)
0971 188 468
mc.vietskill@gmail.com
Tạ Huyền (cơ sở Tp. Hà Nội)
0975 152 705
tathihuyen95@gmail.com
Nguyễn Thanh Mai (cơ sở Tp. Hà Nội)
0984 888 884
thanhmai@vietskill.com.vn
Phạm Luân (Cơ sở TP Hà Nội)
0823 462 721
luanphamrvg@gmail.com
Minh Khuê (Truyền thông, tài trợ)
037 987 8386
khuedo35@gmail.com
Ngọc Lan (cơ sở Tp. HCM)
0906 994 331
vietskillhcm@gmail.com
Thi Thảo (cơ sở Tp. HCM)
0912 888 129
thithao.salata@gmail.com
LINK LIÊN KẾT
Tin tức Vietskill
QUẢNG CÁO
Những mẩu truyện giúp bé yêu có một giấc ngủ ngon (P1)

Những mẩu truyện giúp bé yêu có một giấc ngủ ngon (P1)

Ngày đăng: 11/04/2019 (Lượt xem: 561)
Đây là những mẩu chuyện giúp bố mẹ giúp bé yêu nhà mình có một giấc ngủ ngon sau một ngày dài!
Các em nhỏ rất thích nghe kể chuyện. Việc kể chuyện đem lại cho trẻ nhiều lợi ích, giúp trẻ tăng khả năng dùng từ ngữ, học hành tiếp thu rất nhanh và cách cư xử rất đáng yêu. 

Vì vậy, các bố mẹ ơi, hãy bổ sung những câu chuyện kể cho bé nghe của vào kho thế giới truyện của mình ngay nhé. Ngay sau đây, Vietskills sẽ chia sẻ một số câu chuyện nhỏ để các bố mẹ có thể giúp bé yêu thoải mái chìm vào những ngủ ngon.

1. AI BIẾT ĂN DÈ

 
Một hôm, các con vật nhỏ trong rừng tổ chức cuộc thi vui. Thi ăn. Không phải ăn nhanh, ăn nhiều mà là... ăn dè. Thỏ, Nhím và Sóc đã dự thi. Ban giám khảo phát cho mỗi con mười hạt đậu. Ai ăn được lâu nhất sẽ đoạt giải thưởng.

Thỏ ăn mỗi ngày một hạt, được 10 ngày.
Nhím ăn mỗi ngày nửa hạt, được 20 hôm.
Sóc tuy nhỏ thế mà chỉ trong bốn ngày đã chén sạch. Phải đứng hạng bét là cái chắc.
Ban giám khảo đợi Nhím ăn xong nửa hạt đậu cuối cùng mới vui vẻ mời bác Khướu có giọng hót vang xa thông báo:
- Vô địch ăn dè là... Nh..í...m!

Tất cả đều hoan hô Nhím.
Ðúng lúc ấy, Sóc bước ra nói:
- Thưa Ban giám khảo, cháu còn hai hạt đậu nữa chưa ăn.

Bác Khướu hỏi:
- Hai hạt đậu ấy đâu?

Sóc thưa:
- Xin Ban giám khảo đi cùng cháu.

Nói rồi, Sóc dẫn cả bầy đàn đông đảo tới vạt đất nhỏ, ngoài bìa rừng và đứng lại. Bác Khướu thấy Sóc không đưa hai hạt đậu ra, mới giục:
- Hai hạt đậu của cháu đâu?

Sóc liền trỏ vào hai cây đậu nhỏ đã có lá, có ngọn, đáp:
- Thưa bác, đây ạ! Cháu đã trồng đúng 20 hôm.

Tất cả bấy giờ mới à lên, trầm trồ:
- Giỏi quá! Sóc mới là nhất!
Với hai cây đậu ấy, Sóc sẽ có hàng trăm hạt đậu nữa...

2. CHÚ ONG LƯỜI BIẾNG
 
Xưa kia, có dòng họ nhà Ong sinh sống hòa thuận trên thảo nguyên, họ siêng năng, cần mẫn làm việc. Một trong những gia đình Ong đó có một cậu con trai đặt tên là Ong Cưng.

Ong Cưng rất lười biếng, suốt ngày chỉ biết chơi đùa cùng các chị bướm, bắt Ong Cha và Ong Mẹ đi tìm mật về cho mình. Thấy thế, thần Gió đã nổi cơn thịnh nộ, cuốn hết cả dòng họ nhà Ong đi mất. Lúc đó, Ong Mẹ kịp thời giấu Ong Cưng vào một hốc đá và dặn dò :

• Con phải núp thật sâu vào đấy ! Đợi khi Thần Gió đi rồi mới được ra ngoài.


Ba ngày sau, Thần Gió đi khỏi, Ong Cưng rón rén bước ra, dù gọi to nhưng chẳng ai trả lời. Ong Cưng thui thủi, lặng lẽ bay đi, nhưng bụng Ong Cưng hiện giờ đang đánh trống rộn ràng. Bay được một lúc thì cánh Ong Cưng mới mỏi làm sao, Ong phải đi là là trên mặt đất, không biết tự bao giờ, Ong Cưng đã đi lạc sang xứ sở của các loài vật khác. Nào là chị hươu, anh voi, cô đà điểu,… Ôi! Ong Cưng đang bị những người bạn khổng lồ này đá qua đá lại không thương tiếc – Cứu tôi với! – Ong Cưng cầu cứu thảm thiết.

Thôi rồi, từ nay Ong Cưng phải ở lại làm nô dịch cho bọn họ. Hằng ngày Ong Cưng tìm mật cho họ tẩm bổ. Thế nhưng, trước nay Ong Cưng chưa bao giờ phải làm công việc này. Ong Cưng chậm chạp hơn so với các chị bướm nên chẳng bao giờ có mật mang về…
Đã một năm trôi qua, vào ngày này năm trước Thần Gió đã mang cả họ hàng nhà Ong đi mất. Ong Cưng rất buồn, còn trách vì sao Thần Gió không mang mình đi cả thể, Ong Cưng rất cô đơn, òa khóc nức nở
… Phù… Một cơn gió mát rượt đưa Ong Cưng đến với cánh đồng hoa hướng dương rực rỡ, chưa kịp hiểu rằng chuyện gì đang xảy ra thì một nàng gió xinh đẹp xuất hiện mang trên mình chiếc áo vàng lấp lánh, nàng thốt ra từng lời nói ngọt ngào, nhẹ nhàng:

• Thần Gió sai tôi đến để nói với Ong Cưng điều này, cánh đồng hoa hướng dương này tuy rực rỡ nhưng chỉ có mười bông hoa có mật. Nếu tìm được mười bông hoa đó, Ong Cưng sẽ được gặp lại dòng họ nhà Ong của mình.

Ong Cưng chưa kịp vui mừng thì nàng gió bay đi mất. Ong Cưng bắt đầu vào cuộc hành trình tìm kiếm, quả thật là không dễ tí nào, nhưng Ong vẫn không bỏ cuộc, nghĩ đến Ong Cha, Ong Mẹ và những anh chị Ong khác, Ong Cưng vẫn tiếp tục kiên trì, chẳng mấy chốc, 10 bông hoa có mật cũng tìm được…

Ôi! Ong Cưng cảm nhận có một luồn gió mát rượi, vừa quay đầu lại thì … Chẳng phải đó chính là cha mẹ, anh chị, chú bác nhà Ong hết thảy đây sao? Ong Cưng khóc nấc lên chạy tới ôm hôn từng người. Từ đó trở đi, Ong Cưng siêng năng làm việc và phụ giúp cha mẹ của mình, rất được lòng mọi người xung quanh.

Chúng ta hãy tự đứng lên bằng đôi chân của mình, hãy siêng năng chăm chỉ lao động, đừng bao giờ quá lệ thuộc, có như thế ta mới trưởng thành được.

3. CHÚ THỎ TINH KHÔN

 
Có một lần Thỏ đến bên bờ sông bứt ngọn cỏ non nhai ngốn ngấu. Cá Sấu ở gần đó, nằm im giả như không nhìn thấy. Thỏ yên trí ăn rau. Cá Sấu liền giả bộ hiền lành từ từ bò đến bên Thỏ, rồi đột nhiên đớp gọn Thỏ vào mồm.

Cá Sấu kêu lên : “Hu ! Hu” ở trong họng cốt làm cho Thỏ sợ. Thỏ đã nằm gọn trong hàm cá Sấu. Thỏ sợ quá nhưng vẫn bình tĩnh tìm kế thoát thân.

Thỏ nói : – Bác Cá Sấu ơi, bác kêu “hu ! hu” tôi chẳng sợ đâu. Bác mà kêu “Ha ! Ha !” thì tôi sẽ sợ chết khiếp đi mất.

Nghe Thỏ nói thế, Cá Sấu liền há to mồm kêu lên “Ha ! Ha !” Thỏ nhảy phốc khỏi miệng Cá Sấu rồi quay lại cười nhạo và chạy biến vào rừng.


4. CỦ CẢI TRẮNG 
 
Mùa đông đã đến rồi, trời lạnh buốt. Thỏ con không còn gì để ăn nữa, nó đành mặc áo ấm và đi ra khỏi nhà để tìm cái ăn. Thỏ tìm, tìm mãi, bỗng nhiên Thỏ con reo lên một cách sung sướng:
- Ôi! Ở đây có hai củ cải trắng, mình mới may mắn làm sao.

Thỏ con liền nhổ hai củ cải trắng lên khỏi mặt đất và vội vàng đi về nhà. Đi được một lúc, Thỏ con chợt nhớ tới Dê con.
- Trời lạnh thế này chắc Dê con chẳng có gì ăn. Ta phải mang cho Dê con một củ cải trắng mới được.

Thỏ con đến nhà Dê con, nhưng Dê con đi vắng. Thỏ để một củ cải trắng trên bàn của Dê con rồi ra về.


Dê con đi kiếm ăn, nó kiếm được một cái bắp cải, Dê con ăn một nửa còn một nửa để dành cho ngày hôm sau. vừa mở cửa vào nhà, Dê con nhìn thấy củ cải trắng trên bàn, nó ngạc nhiên kêu lên:

- Ôi! Củ cải ở đâu ngon thế này?

Dê con ngắm nghía củ cải rồi chợt nghĩ:
- Trời lạnh thế này, chắc Hươu con không có gì ăn. Ta phải đem cho Hươu con củ cải trắng mới được.

Dê con đến nhà Hươu con,nhưng Hươu con không có ở nhà, Dê con liền đặt củ cải trắng trên bàn Hươu con rồi ra về.

Hươu con từ rừng trở về, nó ngạc nhiên khi thấy có một củ cải trắng rất ngon ở trên bàn. Hươu con định ăn nhưng nó chợt nghĩ:
- Trời lạnh thế này, chắc Thỏ con không có gì ăn, ta phải đem củ cải trắng này đến cho Thỏ con mới được

Hươu con vội vã đến nhà Thỏ con. Thỏ con đang ngủ say. Hươu con không muốn đánh thức bạn dậy, lặng lẽ đặt củ cải trắng trên bàn Thỏ con rồi ra về.

Thỏ con ngủ mãi, ngủ mãi, đến khi tỉnh dậy ngạc nhiên vô cùng, trên bàn của Thỏ có một củ cải trắng. Thỏ kêu lên:
- Ôi! Sao củ cải trắng lại ở đây nhỉ?

Thỏ con suy nghĩ và hiểu rằng: những người bạn tốt đã đem củ cải trắng đến cho mình.

5. ĐÔI BẠN TỐT 

 
Thím Vịt bận đi chợ xa đem con đến gởi bác gà mái mẹ. Gà mái mẹ gọi con ra chơi với Vịt con.

Gà con xin phép mẹ dẫn Vịt con ra vườn chơi và tìm giun để ăn. gà con nhanh nhẹn đi trước. Vịt con lạch bạch theo sau. Thấy Vịt con chậm chạp, Gà con tỏ ra không thích lắm. Ra tới vườn, Gà con lấy hai chân bới đất tìm giun. Ngón chân của Vịt có màng không bới đất được. Vịt con cứ lạch bạch khiến đất bị nén xuống. Gà con không tài nào tìm giun được. Gà con tức quá nói với Vịt con:

– Bạn chẳng biết bới gì cả, bạn đi chỗ khác chơi để tôi bới một mình vậy.

 
Vịt con thấy Gà con cáo với mình cũng buồn, liền bỏ ra ao tìm tép ăn. Một con Cáo mắt xanh, đuôi dài nấp trong bụi rậm, thấy Gà con đi tìm mồi một mình định nhảy ra vồ. Gà con sợ quá vội ba chân bốn cẳng chạy ra bờ ao. Gà con vừa chạy vừa kêu : “Chiếp, chiếp, chiếp !”.
Vịt con đang lặn ngụp tìm tép, nghe tiếng bạn gọi vội lướt nhanh vào bờ kịp cõng bạn ra xa. Cáo chạy tới bờ đã thấy Gà và Vịt đang ở gần ao sâu. Chờ mãi không được, Cáo liếm mép và bỏ đi. Nhờ Vịt có đôi chân như mái chèo bơi rất nhanh mà Gà con thoát chết… Lúc này Gà con mới thấy việc mình đuổi Vịt con là không tốt, và xin lỗi bạn. Vịt con không giận mà còn mò tép cho gà con ăn.

Từ đấy mỗi khi Vịt con đến chơi. Gà con mừng tíu tít đi tìm giun cho Vịt con ăn. Gà con nhanh nhẹn đi trước, Vịt con lạch bạch theo sau. Hai bạn gà và Vịt rất quý mến nhau.
 
Khép lại những câu những mẩu truyện trên đây, chắc chắn con yêu của chúng ta đã chìm vào giấc ngủ với những giấc mơ đẹp phải không các mẹ? Hãy thường xuyên bớt chút thời gian thay vì lướt facebook, zalo, hãy kể chuyện cổ tích cho con để con thỏa sức khám phá và trau dồi đạo đức các bố mẹ nhé!
Và hãy đợi chúng mình ra P2 của series truyện cho bé nhé!
Sưu tầm: Thu Hà