3
|
Cut 2:
19H-19H30
|
Chủ đề: Ngày Của Phụ Nữ
GIỜ EM ĐÃ BIẾT – MINH HẰNG
Hãy yêu thương người phụ nữ của bạn, hay ít nhất hãy trả lời “có” cho câu hỏi cuối cùng, vì họ đã có đủ thiệt thòi từ tạo hóa, từ kinh nghiệm, từ cuộc sống và từ thương yêu rồi.
Tạo hóa đã ban cho phụ nữ một trái tim ân cần và tận tụy, nên khi yêu họ tự nguyện chăm sóc không mong đợi sự hồi đáp từ phía bên kia.
Tạo hóa cũng ban cho họ sự bao dung vượt ngoài kiểm soát trong tình yêu, nên khi không được đáp lại hay khi hi vọng trở nên nhạt nhòa, họ tự tìm cho mình lí do để ở lại tiếp tục yêu hoặc tự ẩn mình về phía sau nhìn người mình yêu bước tiếp trong niềm hạnh phúc mới.
Tạo hóa lại ban cho phụ nữ bản năng làm mẹ vô hạn, nên khi yêu họ coi tình cảm đó là tự nhiên, là thiêng liêng, và họ có nghĩa vụ phải vun vén, bảo vệ nó bằng…tất cả tâm can.
Tạo hóa cũng ban cho họ khả năng chịu đựng tổn thương không giới hạn, mọi nỗi đau dù vụn vặt hay to lớn, dù góc cạnh hay sần sùi…họ vẫn có thể hứng trọn trong lặng im, và biến đau thương thành sự nhẫn nhịn vô bờ bến. Tuyệt vời ( hay bi ai ) hơn là khả năng thứ tư này vượt ra khỏi tất cả mọi sự tưởng tượng, khi họ trở thành một người vợ, một người mẹ.
GIẤC MƠ TUYẾT TRẮNG – THUỶ TIÊN
Tạo hóa (lại) một lần nữa cho họ niềm nhớ rộng lớn đến cùng cực, nên họ nhớ tất cả những gì đã từng thiết tha, đã từng đi qua đời, dù hạnh phúc hay tơi bời, dù bình yên hay mất mát. Đôi khi trên những chặng đời kế tiếp, những vết đau nhói lên, thốc cho nước mắt chảy ra, cộng với niềm thương tổn vụn vặt với mối quan hệ hiện tại họ đang có, còn khiến tâm hồn thêm muốn đóng cửa lại với tất cả vòng tay chở che…
Tạo hóa cũng ném cho phụ nữ những mối sợ vô hình từ những suy diễn dài rộng của họ. Khi đã hạnh phúc rồi họ lại sợ mất đi. Điều gì đảm bảo người yêu, người chồng của họ sẽ mãi mãi cho họ một tình cảm ổn định theo thời gian?!
Và hàng ngàn những mềm yếu khác nữa…
Nhưng rồi, họ vẫn cứ yêu, vẫn mãi thương và vẫn hoài hi sinh.
Cho nên, hãy yêu thương người phụ nữ của bạn, hay ít nhất hãy trả lời “có” cho câu hỏi cuối cùng, vì họ đã có đủ thiệt thòi từ tạo hóa, từ kinh nghiệm, từ cuộc sống và từ thương yêu rồi.
NGÀY MAI NẮNG LÊN ANH SẼ VỀ - ANH TÚ & HOÀ MINZY
Người phụ nữ của bạn, là người cùng bạn đi qua mọi chặng đường. Là người ở bên an ủi, động viên mỗi khi bạn gặp khó khăn thử thách. Là người chăm sóc, lo lắng cho bạn mỗi khi ốm đau bệnh tật. Là người cùng bạn sẻ chia những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Nếu bạn làm cô ấy tổn thương tức là cũng đang làm chính mình tổn thương. Có nỗi đau đớn nào hơn khi đứng nhìn người phụ nữ phải khóc vì mình.
Phụ nữ sinh ra là để yêu, là để đàn ông chở che và bảo vệ. Bởi vì phụ nữ dù mạnh mẽ, cứng rắn đến đâu vẫn cứ là phụ nữ, vẫn mỏng manh dễ vỡ, vẫn nhỏ bé, vẫn cần được vỗ về yêu thương. Phụ nữ dễ buồn, dễ suy nghĩ và rất yếu lòng. Hay giận hờn vu vơ, thích nũng nịu để được cưng chiều. Cho dù người phụ nữ của bạn có vô lý đến đâu có ngang ngược đến cỡ nào cũng đừng bao giờ khiến cô ấy phải khóc.
Người phụ nữ của bạn, là người cùng bạn đi qua mọi chặng đường. Là người ở bên an ủi, động viên mỗi khi bạn gặp khó khăn thử thách. Là người chăm sóc, lo lắng cho bạn mỗi khi ốm đau bệnh tật. Là người cùng bạn sẻ chia những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Nếu bạn làm cô ấy tổn thương tức là cũng đang làm chính mình tổn thương. Có nỗi đau đớn nào hơn khi đứng nhìn người phụ nữ phải khóc vì mình.
Có bao giờ bạn thử đặt mình vào vị trí của người kia để thấy những nỗi khổ tâm, sự hy sinh thầm lặng của người phụ nữ sẵn sàng vì bạn mà làm tất cả.
Người phụ nữ vì bạn mà phải rời xa cha mẹ, rời xa căn nhà thân yêu của mình, để bước vào một thế giới mới lạ. Là người vì bạn mà phải cố gắng làm hài lòng tất cả mọi người trong nhà, luôn phải miễn cưỡng gượng cười.
Người phụ nữ vì bạn mà phải 10 tháng mang thai, 1 ngày vượt cạn. Để rồi như một điều hiên nhiên, thân hình sẽ tàn tạ theo năm tháng, ngực chảy xệ, bụng rạng nứt. Nhưng vẫn cam tâm tình nguyện đón nhận những nỗi đau mà người chồng không bao giờ có thể tưởng tượng nổi. Chỉ để sinh cho bạn một đứa con máu mủ ruột già.
PHẢI CHĂNG EM ĐÃ YÊU – JUKY SAN &REDT
Người phụ nữ vì bạn thậm trí có thể rời xa những cuộc vui cùng bạn bè, tạm biệt đam mê, vui thú thời còn trẻ để rồi ngoan ngoãn là cô vợ đảm đang, khéo léo bên bếp núc, là đứa con dâu thảo hiền, lễ phép bên cha mẹ. Người phụ nữ sẵn sàng tháo bỏ đi lớp nhan sắc yêu kiều, tạm gác lại những ước mơ hoài bảo của bản thân để toàn tâm toàn ý lo toan, vun đắp cho tổ ấm bé nhỏ.
Người phụ nữ đã từng tiêu xài không suy nghĩ, chuyện gì cũng chẳng bận tâm. Nhưng giờ đây cũng phải đau đầu nhức óc suy trước tính sau cho chuyện chi tiêu hàng ngày.
Người phụ nữ đâu muốn bạn phải ra ngoài vất vả kiếm tiền, đâu bắt bạn phải lỗ thức thăng tiến bằng mọi cách. Làm ơn hãy hiểu cô ấy một chút, chỉ một chút thôi. Chỉ cần mỗi chiều tan ca bạn bớt nhậu nhẹt cùng đồng nghiệp trở về căn nhà nhỏ bé cùng cô ấy nấu những món ăn ngon, nhìn sóc nhỏ chạy lăng xăng quanh nhà. Chỉ cần cùng nhau dọn dặp nhà cửa vào mỗi dịp cuối tuần, ai bảo những công việc ấy nặng nhọc, ai bảo làm nhiều quá mệt đâu cô ấy chỉ cần làm một loáng là xong. Thứ cô ấy cần ở bạn là sự sẻ chia, sự thấu hiểu.
Đã bao giờ bạn để ý và mua những món đồ mà cô ấy muốn chưa? Đã bao giờ bạn đưa tiền để cô ấy đi mua những gì mà mình thích và nói rằng: “Vợ của anh nhất định phải luôn xinh đẹp không?” Bạn vốn không thể tưởng tượng, cũng chưa từng thử nghĩ xem, người phụ nữ của mình đã trải qua một ngày như thế nào. Nếu như những việc trên quá khó khăn đối với bạn thì chỉ cần đừng làm cô ấy phải rơi một giọt nước mắt nào vì bạn, như vậy cũng đủ lắm rồi.
Cho nên, hãy yêu thương người phụ nữ của mình hơn nữa cô ấy xứng đáng được như vậy. Đừng bao giờ để người phụ nữ của mình phải khóc, đừng bao giờ để cô ấy có cảm giác thiệt thòi hay tự ti tủi hổ. Nếu để cô ấy khóc, nhất định phải để những giọt nước mắt đó rơi vì hạnh phúc và cảm động, bạn nhé!
|
4
|
19h30-19h40
|
THÔNG ĐIỆP CUỘC SỐNG
BA TÔI
Tôi được sinh ra và lớn lên trong một gia đình rất hạnh phúc. Dù cuộc sống có thể hơi thiếu thốn,vất vả nhưng chưa bao giờ tôi cảm thấy mình là một đứa trẻ bất hạnh cả, mà ngược lại tôi còn hãnh diện nữa. Bởi hơn lúc nào hết, bên cạnh tôi đã có bàn tay mẹ âu yếm và tấm lưng rộng ấm áp của ba. Ba là trụ cột trong gia đình, là người vững chãi nhất và cũng là nơi mà tôi có thể yên tâm tựa vào mỗi lúc gặp khó khăn.
Ba tôi năm nay đã ngoài bốn sáu, cái tuổi có thể coi là không còn trẻ trung gì nữa. Vài nếp nhăn cũng ngự trị trên khuôn mặt ba mất rồi. Dù vậy nhưng lúc cười sự lương thiện, hiền hòa vẫn luôn toát ra trên khuôn mặt ấy. Làn da ba đã đen đi vì phải dãi nắng dầm sương nuôi tôi ăn học. Có lúc lén nhìn mà thấy lòng buồn lắm, chỉ mong sao bản thân phải cố gắng học thật giỏi để bù đắp những nỗi nhọc nhằn kia mà thôi.
Ba thương tôi, lo lắng cho tôi từng chút một. Bởi khi sờ vào bàn tay đã chai sần, nhăn nheo cùng thời gian la tôi lại cảm thấy được điều đó. Có lẽ trong mắt mọi người, bàn tay kia thật xấu xí, thật đáng sợ. Nhưng đối với tôi thì nó luôn đẹp nhất, luôn là thứ thiêng liêng nhất. Vì nếu không có bàn tay kia chở che thì liệu tôi có được như bây giờ, được đi học, được ăn no và được mặt ấm. Thích lắm, cái khoảnh khắc được nắm chặt lấy tay Ba, được sờ vào những ngón tay chai sạn ấy bởi nó luôn chứng minh rằng ba sẽ mãi ở bên tôi, sẽ quan tâm đến tôi. Nó cho tôi cảm giác thật an toàn, thật hạnh phúc.
Con người ba rất tháo vát, đôi chân ba đã đi đây đi đó nhiều nơi, trải qua biết bao thăng trầm của cuộc sống. Tôi không biết ba đã từng bước đến những đâu, đi những nơi nào. Nhưng tôi chỉ biết rằng, mỗi ngày khi trời còn đẫm sương sớm se lạnh là lúc ba đi làm đến trời tối hẳn cũng ướt sương đêm thì ba mới về. Đôi chân ba như đi không biết mỏi,đôi chân ba cứng cỏi hơn bao người khác và đôi chân ba làm lụng để kiếm miếng cơm cho cả gia đình. Có lúc, tôi nhìn cái dáng người gầy guộc thân quen mà muốn bật khóc. Ba gầy đi nhiều quá,cực khổ nhiều quá. Khắp thế gian nào ai nặng gánh hơn ba, vĩ đại hơn ba.
Ba tôi không có một việc làm ổn định, lúc thì làm nông, lúc thì phụ hồ và lúc thì xây nhà nữa ... Bạn bè nó nghĩ gì tôi cũng mặt kệ, bận tâm làm gì, xấu hổ làm gì, khi có một người ba tuyệt vời như thế này chứ. Ba làm tất cả là vì tôi, tôi biết.Những gì ba làm điều muốn tốt cho tôi, tôi hiều.Và những lời mắng trách cũng vì muốn dạy dỗ tôi, tôi luôn rỏ. Cái ba làm lúc nào, ở đâu, vẫn chỉ có hai chữ "giản đơn", đó là "vì tôi". Ba quan tâm tôi từ những điều nhỏ nhặt nhất. Trước khi đi học ba bơm lốp xe cho tôi. Trời hay mưa giông, ba nhắc tôi đem theo áo mưa. Đi đường ba nhắc tôi cẩn thận. Đêm khuya còn học bài, ba thức cùng với tôi và còn pha những ly sữa ấm nóng cho tôi nữa. Ôi! Cái hình ảnh đó làm sao tôi quên được, nó sẽ mãi khắc ghi trong tâm trí tôi, mãi mãi. Tôi yêu ba, yêu cách ba lo lắng cho tôi, yêu đôi mắt đã đục đi vì phải nhuốm nhiều nước mắt và yêu cả những lời dạy dỗ từ ba. Nhớ lắm, cái ngày tôi bị ốm không đứng dậy nổi, ba đã lo lắng đến nhường nào. Từng hơi thở như lửa nóng phả từ từ một cách đều đặn. Trong cơn sốt mê man tôi vẫn cảm nhận rỏ bàn tay ba đã nắm lấy tay tôi như muốn tiếp thêm nguồn sức mạnh lớn. Mỗi lần như thế tôi chỉ cầu nguyện sao cho mình mau khỏi bệnh để ba không còn lo lắng, cực khổ vì tôi nữa. Ba tôi vất vả lắm nhưng hay nhẫn nhịn, không muốn trở thành gánh nặng cho mẹ và gia đình. Lúc ba đau lưng, ba đâu chịu nói ra, vẫn tiếp tục đi làm như mọi ngày khác. Lúc ba ốm nặng, Ba nào chịu nghĩ ngơi, vẫn gượng dậy để nấu miếng cháo cho tôi ăn. Và lúc cơn đau đầu ập đến, lấn chiếm mọi ngóc ngách thì ba vẫn cố tỏ ra bình thường như chẳng có gì cả. ba tôi cao cả, vĩ đại vậy đấy. Ba như một ngôi nhà vững chắc cho tôi sinh sống, bảo vệ tôi khỏi cái khắc nghiệt, mưa gió của cuộc đời. Giúp tôi dù đi xa đến đâu cũng biết vẫn còn một nơi để trở về. Giúp tôi mỗi khi gặp khó khăn, hoạn nạn, vẫn còn một chổ để sẽ chia, tâm sự. Ba rất quan trọng với tôi, tựa như một phần cuộc sống của tôi vậy, thiếu ba coi như tôi đã mất đi một nửa sự sống trong con người rồi. Ba là nguồn động lực giúp tôi vượt qua mọi gian khổ của cuộc sống. Giúp tôi có thêm niềm tin để bước qua các rào cản, chông gai. Và chỉ cần người ở cuối con đường là ba, luôn cổ vũ, động viên tôi, thì cũng là cái sức mạnh lớn để tôi thêm tự tin đi đến hoài bảo, ước mơ của riêng mình. Còn điều gì hạnh phúc hơn khi mỗi chiều được chạy về ôm ba vào lòng, kể cho ba nghe những chuyện ở lớp và khoe những điểm mười, điểm chín với Ba. Ba thì vẫn vậy luôn mỉm cười lắng nghe tôi, đôi lúc còn dịu dàng xoa đầu tôi rồi nói "con gái ba giỏi quá". Và cả những ngày hè chói chang nữa, hai ba con thường cùng nhau đi thả diều ngoài đồng ruộng. Tiếng cười giòn tan của tôi và tiếng nói điềm đạm của ba.Như vậy đã đủ để tôi cảm thấy thật sự vui, thật sự hạnh phúc rồi.
Cám ơn Thượng Đế, vì người đã ban cho tôi một người Ba. Bên cạnh tôi những lúc cô đơn và mang đến nhiều niềm vui bất tận. Để tôi mỗi ngày luôn được nói tiếng ba, đơn giản, ấm áp. Để tôi có một bờ vai nương tựa những lúc chơi vơi, gục ngã. Và để tôi có thể xà vào lòng ba nũng nịu, tìm chút hơi ấm khi mùa đông gần tràn.
Lời cuối, con chỉ muốn nói với ba rằng " Con yêu ba nhiều lắm". Xin lỗi ba và cảm ơn ba
rất nhiều. Xin lỗi ba bởi có lúc con đã ngốc nghếch không nghe lời ba, làm ba buồn.Và cám ơn ba vì tất cả những công lao to lớn như trời biển mà ba đã dành tặng con.
|
|
|
LỜI CHƯA NÓI
Lá thư gửi vợ hài hước nhưng rất ý nghĩa cho ta thấy vị trí quan trọng của người phụ nữ trong gia đình
Vợ yêu quý của anh! Vậy là ba ngày kể từ khi em rời xa cái tổ ấm của chúng mình để vào thành phố mù sương ấy.
Em yêu, ở trong ấy chắc em buồn lắm, bởi lấy đâu ra một chậu quần áo to của bố con anh mỗi sáng cho em “khởi động”. Lấy đâu một đống bát đĩa bữa trưa cho em “tăng tốc” và không thể có những căn phòng bề bộn vào cuối ngày cho em “về đích” được.Em yêu, trước hết báo cho em một tin mừng là sức khỏe của anh và con đều rất tốt. Nhất là thằng cu nhà mình, nó không khỏe sao được khi đã ba hôm liền bị cô giáo phạt đứng góc lớp vì đến muộn. Em đừng vội trách anh dậy muộn, mà trái lại, hôm nào anh cũng dậy sớm, cứ như hồi đang yêu và phải đến đón em đi làm vậy. Nhưng khốn nỗi, chỉ riêng việc tìm quần áo và đánh răng rửa mặt cho con đã ngốn hết cả tiếng đồng hồ.
Nói đến mới nhớ, thật chán em ghê, sao em không dặn trước anh rằng con mình không với tới nơi để bàn chải và thuốc đánh răng? Anh đâu nghĩ ra chuyện đó, nên cứ để con mình tự đi đánh răng, còn anh thì vẫn như thường lệ ngốn hết phần tin thể thao buổi sáng đã. Kết quả là ba cái cốc đánh răng của nhà ta đã… hòa làm một, và được “yên nghỉ” ở sau vườn.
Hôm qua, anh đã đi họp phụ huynh cho con rồi, em thật vô ý quá, đã dặn anh đi họp cho con mà không nói luôn con học lớp nào, làm anh đến trường tìm bở cả hơi tai.
Còn nữa mấy con cá biển em để trong tủ lạnh, hình như chúng sống ở vùng biển bị nhiễm dầu, nên dễ cháy kinh khủng, anh vừa đặt chúng lên chảo rồi tắm ù một cái, mà lúc quay ra chúng cháy đen cả. Một kinh nghiệm cho em về việc đi mua cá biển đấy!
Em mới đi có vài ngày mà anh đã cảm thấy cô đơn ngay trong ngôi nhà của chính mình. May mà còn có con, nó tìm quần áo cho… anh trong ngăn tủ của nó, còn anh thì ngược lại, tìm quần áo cho con trong ngăn tủ của… mình.
Vắng em, biết lấy ai trông con, nên anh không thể ra ngoài chơi bài cùng tụi bạn mỗi tối nữa. Nhưng bù lại, mấy tối nay bọn anh đều tụ tập chơi bài ở nhà mình. Cu tí nhà ta tối nào cũng ngồi xem cho đến khi nghỉ chơi, mà con nó thuộc gần hết mặt quân rồi đấy em ạ. Thằng bé đúng là thông minh giống bố nó!
Em yêu, nhớ thu xếp để về trước thứ năm này nhé, vì anh sợ con không đủ quần áo để mặc đến hết hôm đó đâu. Em biết mà, giặt quần áo chưa bao giờ là ưu điểm của anh, còn cái máy giặt cũ kỹ của ông nội để lại thì đã từ lâu không ai khởi động được nó ngoài em cả.
|